Cựu chiến binh Vũ Đình Lộc từng là chiến sĩ thuộc Sư đoàn bộ binh 341 hay còn được gọi là Đoàn Sông Lam, lực lượng chủ đạo của Quân đoàn 4 tham gia chiến dịch Hồ Chí Minh lịch sử. Dù đã lùi xa 50 năm, nhưng ký ức về cuộc chiến đấu vô cùng gian khổ, khốc liệt và anh dũng của quân dân ta vẫn còn vẹn nguyên trong tâm trí người lính năm xưa. Với ông, đó là kỷ niệm không thể phai nhòa trong suốt cuộc đời.
Ngày ấy thanh niên trẻ Vũ Đình Lộc là sinh viên của Trường Đại học Lâm nghiệp ở Bắc Mã, Đông Triều. Thời điểm chiến tranh ở miền Nam diễn ra ác liệt, giặc Mỹ âm mưu leo thang bắn phá miền Bắc, ông từ giã giảng đường, xung phong ra chiến trường. Sau nhiều tháng huấn luyện, ông Lộc được phân công về bộ phận thông tin vô tuyến điện của Tiểu đoàn 1, Trung đoàn 273, Sư đoàn bộ binh 341.
Trong những tháng năm bom đạn, chiến sĩ thông tin Vũ Đình Lộc cùng các đồng đội của Đoàn Sông Lam đã góp mặt ở những trận chiến cam go, ác liệt nhất; chiến đấu ngoan cường để giữ vững mạch thông tin thông suốt, góp phần làm thay đổi cục diện trên chiến trường.
Chiến sĩ Vũ Đình Lộc (Ảnh chụp năm 1972)
Trải qua nhiều trận đánh với nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau, nhưng ông vẫn nhớ như in những ký ức về trận Trảng Bom vào đêm 26, rạng sáng ngày 27/4/1975; mở màn Chiến dịch Hồ Chí Minh ở hướng Đông Sài Gòn, chọc thủng tuyến phòng thủ của địch, mở cánh cửa trên tuyến Quốc lộ 1A để đại quân ta tiến vào Sài Gòn, giải phóng hoàn toàn miền Nam, thống nhất đất nước.
“Sư đoàn 341 và các đơn vị phối thuộc của chúng tôi được lệnh đánh vào Trảng Bom. Đội hình Trung đoàn Bộ binh 273 được tăng cường 1 trung đội pháo 85mm, 1 trung đội cối 120mm, đảm nhiệm tiến công trên hướng thứ yếu từ phía Đông Bắc. 4 giờ 5 phút sáng ngày 27/4/1975, Sư đoàn 341 nổ súng tiến công địch. Sau khi pháo bắn chuẩn bị, từ các hướng, quân ta nhanh chóng mở thông các cửa mở, đưa lực lượng vào tiến công địch. Tiểu đoàn 1 của chúng tôi tổ chức 2 mũi, 1 mũi đánh vào chốt tam giác, 1 mũi đánh vào trận địa pháo. Trận đánh diễn ra hết sức ác liệt, địch bắn tới tấp vào hướng tiến của quân ta. Nhưng với sự yểm trợ của xe tăng, các chiến sĩ ta vẫn bình tĩnh lợi dụng địa hình xông lên tiêu diệt các ổ đề kháng của địch.
Đến 8 giờ 30 phút cùng ngày, Sư đoàn 341 cơ bản tiêu diệt toàn bộ quân địch và làm chủ từ ngã ba địa phận Sông Thao đến Tây Trảng Bom, dồn lực lượng còn lại của địch về phía Suối Đỉa, Long Lạc. Đến 10 giờ 30 phút, toàn bộ quân địch ở Suối Đỉa bị tiêu diệt. Với kết quả đó, cán bộ, chiến sĩ Sư đoàn 341 hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ được giao, mở cửa thành công, tạo điều kiện cho Quân đoàn 4 cơ động lực lượng vào giải phóng Biên Hòa, Sài Gòn.
Ông Lộc hồ hởi chia sẻ “Niềm tự hào của người lính Sư đoàn năm ấy chính là tinh thần ý chí chiến đấu, quyết tâm vượt qua mọi khó khăn gian khổ, sẵn sàng hy sinh vì sự nghiệp giải phóng dân tộc”. Thế rồi ký ức vui tươi ấy lắng lại khi ông nhớ về người đồng đội của mình: “Trong trận này tôi là thông tin vô tuyến, vận động bám sát đội hình của Tiểu đoàn bộ, tận mắt chứng kiến sự chiến đấu ngoan cường và sự hy sinh của đồng đội, trong đó có người bạn tôi từng rất yêu quý, anh Nguyễn Thế Tiến, sinh viên Đại học Lâm Nghiệp, cùng nhập ngũ với tôi. Anh hy sinh khi yểm trợ cho một đồng đội dùng B41 tiêu diệt xe tăng địch, chỉ vài ngày trước khi đất nước toàn thắng...”.
Cựu chiến binh Vũ Đình Lộc cùng đồng đội ôn lại kỷ niệm trên chiến trường.
“Thời điểm quân đoàn tiến vào trung tâm Sài Gòn, niềm vui như vỡ òa như trong mơ. Bà con ùa ra đường, hân hoan vẫy chào bộ đội. Đặc biệt những thanh niên, sinh viên tầm tuổi chúng tôi, không biết tên tuổi quê quán nhưng tay bắt mặt mừng, nhiều người vừa cười vừa chảy nước mắt xúc động. Tôi đặt quân trang và ba lô đựng vô tuyến điện xuống ngay vệ đường, đứng lặng nhìn về phía Dinh, lòng thầm nhủ: “Tiến ơi… chúng ta chiến thắng rồi. Đất nước giải phóng rồi. Bạn ở trên trời có nhìn thấy không…”.
Những dòng ký ức cứ thế tuôn chảy, người cựu chiến binh rơm rớm nhớ về những đồng đội đã sát cánh kề vai trong bom đạn nhưng chẳng thể cùng trở về khi đất nước hòa bình. Ông cũng kể thêm về chuyến hội ngộ những đồng đội Đoàn Sông Lam cuối tháng 3 vừa qua ở vùng đất Nghệ An, chia sẻ những nỗi niềm nửa buồn nửa vui khi biết mình đã mang di chứng của chất độc da cam Dioxin sau những ngày ăn rừng ngủ núi… “Dù thời bình hay thời chiến vẫn phải xây dựng được đất nước hùng mạnh về mọi mặt mới có điều kiện, khả năng chiến thắng các thế lực thù địch và phải giữ được nước mới có thể trở về, xây dựng đất nước” - ông Lộc quả quyết…